Tôi lấy chồng được gần 2 năm. 2 năm nhưng là quãng thời gian tôi nếm đủ mọi cay đắng của cuộc đời không có 1 chút hanh phuc gia dinh. Tôi từng có lần muốn chết đi cho xong nhưng vì con mà cố sống tiếp.
Cũng như nhiều bạn học cùng trang lứa khác ở quê. Học xong cấp 3, tôi xin đi làm công nhân trong tỉnh và quen anh. Anh làm lái xe khách trong tỉnh, sáng đi tối về theo ca.
Mang thai tháng thứ 8, tôi phát hiện chồng cặp bồ. Ảnh minh họa. |
Lúc tôi có bầu gần 1 tháng nữa là sinh, chồng tôi về lạnh nhạt và không quan tâm đến vợ như nào, con trong bụng ra sao. Tối hai vợ chồng ngủ, tôi quay lại ôm cũng bị anh cáu gắt và quát mắng.
Nhiều lúc việc chẳng có gì cũng mang gối bỏ đi ngủ riêng. Điện thoại về tới nhà là đem giấu đi. Tôi cố tìm điện thoại của anh và thấy một số hay liên lạc, nhắn tin kiểu vợ chồng. Và tôi đã phát hiện ra anh đang có bồ.
Cô ta chưa biết truyen tinh yeu chồng tôi đã có vợ con, anh ấy vẫn lừa dối chưa vợ để dễ bề qua lại. Thời gian đó, tôi stress kinh khủng, có bầu mà không thể nào chợp mắt được.
Có đêm, đợi chồng ngủ say, tôi khệ nệ dậy tay đỡ bụng, tay chống lưng đứng nhìn chồng nằm ngủ riêng dưới sàn nhà mà nước mắt rơi không ngừng. Khi ấy sắp sinh con rồi, tôi coi như không biết chuyện gì để lấy sức sinh con, đợi sau này sẽ nói chuyện thẳng thắn với anh.
Dù đau đớn, uất ức tột cùng nhưng tôi vẫn cố chịu đựng chờ ngày sinh đẻ. Ảnh minh họa. |
Khi tôi đang chịu từng cơn gò đau đẻ, anh ấy vẫn bỏ ra ngoài gọi điện cho bồ, để tôi một mình vật lộn trên hành lang với mẹ chồng khó tính. Uất ức nhưng vẫn cố cam chịu để sinh con yên ổn.
Khi con được 4 ngày tuổi, bé ốm, anh đi cả đêm không về. Hôm sau tam su gia dinh, tôi thấy anh về mà mất chiếc nhẫn cưới. Hóa ra, anh ném chiếc nhẫn ấy đi vì em người yêu nghi ngờ có vợ và hắn ta nói nhẫn ấy là của người yêu cũ. Đúng rồi, tôi đã từng là người yêu của anh và bây giờ là người yêu cũ rồi còn đâu.
Uất ức dồn nén bấy lâu, lại thêm mệt mỏi chăm con nhỏ, tôi đã gọi chồng, mẹ đẻ, bố mẹ chồng ra nói hết. Chồng tôi bị bố chồng đuổi đánh ra khỏi nhà. Mẹ chồng cứ van xin kéo anh ở lại nhưng anh vẫn ra đi. Mọi người trừ bố chồng ra, quay lại mắng tôi ngu dại không biết nhịn mà giữ chồng.
Tôi vì vừa suy nghĩ, vừa kiệt sức thức đêm chăm con, cơ thể lại đang yếu khi mới sinh có 4 ngày nên ngất xỉu. Lúc đấy, chồng tôi mới quay về bế tôi đi viện cấp cứu.
Trong phòng khi chỉ có tôi và bác sĩ, tôi quen cô ấy vì trước khi khi đi khám bầu đã nhặt được ví cô ấy đánh rơi và tìm trả lại. Cô ấy hỏi chuyện và tôi kể hết.
Không hiểu cô ấy đi ra nói những gì với người nhà mà chồng tôi khóc rồi vào xin lỗi vợ. Cô người yêu của chồng cũng đã có bầu với chồng, không biết đã mấy tháng nhưng sau khi chồng tôi thú nhận đã có vợ con, cô ấy đi phá bỏ thai và tìm đến xin lỗi tôi.
Lúc này, tôi thấy thương cô ấy nhiều hơn là căm hận. Cô ấy bị chồng tôi lừa dối chứ không chủ ý phá nát hạnh phúc gia đình tôi, cướp bố của con tôi như tôi từng nghĩ.
Kiệt sức sau sinh, chồng lại bỏ đi qua đêm với gái, tôi đã ngất xỉu. Ảnh minh họa. |
Đến lúc này, khi sự việc đã qua được gần 5 tháng nhưng với tôi chuyện cũ vẫn luôn ám ảnh hằng ngày. Tôi không thể ngờ, người chồng mà tôi tin tưởng và chưa bao giờ dám nghĩ anh có thể phản bôi mẹ con tôi lại có thể ngủ với người khác và còn làm người ta có bầu.
Cú sốc quá lớn với tôi đến nỗi, giờ nhìn thấy ai đeo nhẫn tôi cũng đau đớn ám ảnh. Bên ngoài tôi cố tỏ ra tươi cười nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn chưa thể tha thứ được cho chồng. Chưa một ngày tôi có thể thôi nghĩ về ký ức đau buồn ấy.
Tôi cũng dằn vặt bản thân vì mình mà một sinh linh bé bỏng gián tiếp bị ruồng bỏ. Tôi phải làm sao để lương tâm thanh thản và quên hết những chuyện đã qua? Xin hãy tư vấn giúp tôi.