Phải sinh được cháu đích tôn trước khi làm đám cưới
Mẹ chồng tương lai tuyên bố tin tức xanh rờn rằng tôi phải sinh được cháu đích tôn trước khi làm đám cưới với con trai bà.
Tôi và anh yêu nhau đã 2 năm. Hai đứa lên kế hoạch tổ chức đám cưới. Ngày ra mắt gia đình bạn trai, tôi nhận được lời khen ngợi của các thành viên trong gia đình anh. Mẹ anh khen tôi xinh đẹp, ứng xử thông minh, trong khi bố anh cũng hài lòng về tôi.
Ngay hôm sau, tin nhanh bạn trai nói với tôi rằng hai đứa sẽ phải có con trước rồi mới được làm đám cưới. Đây là mệnh lệnh của mẹ anh và không có ngoại lệ. Mẹ anh muốn chắc chắn về khả năng sinh con của tôi. Sững sờ, ngạc nhiên về yêu cầu lạ đời, tôi giận dỗi và dọa chẳng cưới xin gì nữa.
Sau một hồi làm mình làm mẩy, tôi cũng xuống nước nhưng nói rằng hai đứa phải thương thảo với mẹ anh. Tôi không muốn có con trước khi kết hôn, cha mẹ tôi cũng chẳng đời nào đồng ý điều đó.
Tôi chủ động liên lạc với mẹ chồng tương lai để hẹn nói chuyện. Bà khẳng định chắc nịch rằng tôi và con trai bà phải thông báo tin mang bầu trước khi đám cưới của hai đứa diễn ra.
Tôi đã sai ngay từ ban đầu khi nhận lời của mẹ anh để rồi phải nhận hậu quả.
Tôi và anh chưa bao giờ vượt qua giới hạn. Hai đứa muốn giữ đến đêm tân hôn. Vả lại tôi vẫn còn trẻ nên muốn tận hưởng cuộc sống xa hoi vợ chồng son một vài năm.
Tôi yêu anh thật lòng, con người anh tốt tính và cũng rất yêu tôi. Hai đứa rất hợp nhau. Chúng tôi ít khi xảy ra cãi vã. Nếu có, mỗi lần như thế anh luôn là người chủ động làm lành.
Cân nhắc mọi thứ, tôi quyết định sẽ làm như mẹ anh nói. Chúng tôi quan hệ với nhau. Chẳng bao lâu sau tôi vui mừng khôn tả khi nhận thông báo từ bác sỹ nói rằng mình đã có thai.
Tuy nhiên khi thông báo đang mang thai con gái, tôi đau đớn nhận được câu trả lời phũ phàng từ mẹ bạn trai nói rằng tôi phải bỏ cái thai đi với lý do không phải con trai.
Mẹ bạn trai tôi lật lọng rằng khi trao đổi với tôi bà đã nói tôi nhất thiết phải có con trai mới được làm đám cưới chứ không chỉ là chuyện có thai..
>>> Xem thêm tin bien dong tại đây!
Ê chề, đau đớn tủi nhục, tôi thấy mình thật ngốc khi chấp nhận chơi một canh bạc mà mình nắm quá ít cơ hội chiến thắng. Tôi đã sai ngay từ ban đầu khi nhận lời của mẹ anh để rồi phải nhận hậu quả.
Chính bà ta đã khiến tôi lâm vào cảnh dở khóc dở cười này. Tôi quyết định sẽ giữ lại cái thai đồng nghĩa với việc chấp nhận chia tay anh, chia tay người đàn ông đầu đời của mình. Tôi phát sợ con người đã sinh ra anh. Bà ta quá đáng sợ, quá tráo trở, thủ đoạn. Nếu tôi có làm dâu cũng sẽ phải chịu đựng nhưng trì triết của bà.
Tôi đau đớn cho thân mình, xót xa cho phận mình. Tôi từng căm ghét chuyện quan hệ trước hôn nhân. Vậy mà mình lại dại dột làm theo ý tưởng kia chỉ vì không muốn mất đi người mình yêu. Và giờ thì sao? Chẳng thể có được anh, tôi còn phải nuôi con một mình, làm một bà mẹ đơn thân. Số phận đã cướp đi của tôi quá nhiều hay tôi quá ngây thơ dại dột.